【Chia sẻ từ thành viên】LỜI TÂM SỰ TỪ TRẠI GIAM CỦA DHS.
Lâu lắm rồi mình mới đọc được bài tâm sự hay thế này 😀
Dưới đây là những lời chia sẻ từ chị Vu Thu Ha, hiện cư trú tại Fukuoka, chị là người đã sống nhiều năm tại Nhật và cũng không ít lần đi phiên dịch cho hội luật sư để giải quyết các trường hợp phạm pháp của người Việt Nam. Mong rằng qua sự chia sẻ này những ai đang vướng vào con đường này thì hãy mau tỉnh ngộ !
—————————————–
"Tính đến nay đã hơn 5 năm mình làm cộng tác viên, thông dịch cho Hội luật sư ở Fukuoka. Nói thật, 5 năm trước lâu lâu mới có 1-2 vụ, chứ mấy năm gần đây số vụ cứ tăng dần đều, làm mình càng ngày càng chảnh, chỉ nhận sô gần nhà, trong vòng lái xe 20′ đổ lại, ấy vậy mà việc vẫn đều mới ghê 😆 .
Rồi thì mấy năm đầu, gặp bác luật sư nào cũng hồ hời, rằng là tao lần đầu tiên nhận vụ nói bằng tiếng Việt đấy, trước toàn tiếng Anh, tiếng Trung, hay tiếng Hàn….đến gần đây thì gặp cả những bác làm việc với mình đến vụ thứ 2 rồi 😓 . Phần lớn những người phạm tội là du học sinh, và các em là ăn cắp vặt, hoặc nằm trong 1 nhóm trộm cắp, có tổ chức hẳn hoi, chuyên “đá đồ” rồi rao bán trên mạng hay tuồn về Việt Nam tiêu thụ….
Câu chuyện của các em thì giống nhau như in chung từ 1 bản thảo, rằng gia đình vay mượn vài trăm triệu ở nhà, nghe lời các công ty tư vấn du học qua đây sẽ được vừa học vừa làm, lương bét cũng 30 triệu 1 tháng, khi sang đến nơi thì tại trường không giới thiệu việc ngay, tại đi làm có 1 việc thôi, không đủ trả tiền học phí với sinh hoạt, chưa nói gì lãi suất ngân hàng ở nhà, tại vì a vì b…. nên em phải đi ăn cắp…..!?
Tại thì tại nhiều lắm…. Mà tại đầu tiên chính là tại các em hay gia đình các em thì đúng hơn. Cầm visa du học sinh mà sang chỉ chăm chăm đi làm kiếm tiền, tiếng tăm không biết, thử hỏi ở đâu mà có nhiều việc cho người câm điếc với mù chữ????? Cả Hà nội có đến mấy trăm cái cơ sở vót tăm cho người mù hay không????
Và nhiều khi các em suy nghĩ đơn giản quá, văn hoá làng xã Việt Nam mình, có đi trộm chó cùng lắm bị đập cho 1 trận tơi bời rồi thôi, vào cửa hàng trộm đồ, đen lắm bị đeo cái biển hạ nhục trước ngực là hết, nên cứ nghĩ sang đây, chôm đồ trong siêu thị, có bị phát hiện thì đá đít về nước là cùng. Haizzz….
Thực tế nó bi đát hơn nhiều. Mỗi một lần trộm đồ, tại một địa điểm, sẽ được tính là 1 vụ, có trường hợp bị điều tra tổng cộng 4-5 vụ lần lượt. Và trình tự thông thường của 1 vụ thế này:
Kể từ ngày bị bắt, trong vòng 48 tiếng, tức 2 ngày, tủy mức độ nghiêm trọng của vụ án, cảnh sát ra lệnh tạm giam (câu lưu). Nếu bị tạm giam thì tối thiểu 10 ngày, tối đa 20 ngày sẽ bị giam ở sở cảnh sát để phục vụ điều tra.
Trong thời gian tạm giam này, gặp được bác luật sư nào nhiệt tình (cái này hên sui), bác í sẽ hướng dẫn viết bản kiểm điểm, chuẩn bị tiền tương đương với giá trị hàng lấy cắp, và mang đến nơi bị hại xin lỗi giúp mình, may ra họ sẽ đồng ý bãi nại để được thả luôn. Tuy nhiên gần đây, do nạn trộm cắp của người nước ngoài tăng lên báo động, nhiều cửa hàng từ chối thẳng thừng vụ này và còn đề nghị tăng thêm mức phạt, do quá cú. 😯
Sau 10 ngày hoặc 20 ngày đó, viện kiểm soát sẽ ra thông báo khởi tố hay miễn tố. Nếu bị khởi tố, sẽ phải chờ đến ngày ra toà, thời gian chờ đợi trung bình 1 tháng rưỡi đến 2 tháng.
Trong thời gian này, có thể được bảo lãnh về nhà, trong trường hợp có người bảo lãnh, địa chỉ rõ ràng, luật bất thành văn phải là người Nhật, số tiền bảo lãnh không dưới 100 man.
Có em ngây thơ, nhờ luật sư gọi điện cho Đại sứ quán Việt nam đến bảo lãnh em ra với. (?!)
Có em còn đòi được bảo lãnh từ lúc bị tạm giữ, chắc xem nhiều phim Hồng Kông, hay có anh luật sư áo đen vác cái ca táp đầy tiền ném vào mặt cảnh sát í. Luật của Nhật chỉ cho bảo lãnh trong giai đoạn chờ ra toà.
Sau ngày ra toà, phải chờ khoảng 1 tuần để toà ra phán quyết, nếu phạt tù thì khỏi nói, nhưng phạm tội lần đầu, giá trị không quá lớn thì thường được án treo. Nhiều trường hợp đã bị hết hạn visa từ ngày bị bắt, nhiều trường hợp thì do thời gian tạm giam, chờ ra toà quá dài mà hết hạn visa trong lúc đó, và đương nhiên đã “dính chàm” thì không thể gia hạn nữa. Vì vậy, khi bị tuyên án hưởng án treo, phóng thích tại toà, đa phần là có sẵn mấy anh bên cục xuất nhập cảnh ngồi chờ đón về trại giam bên đó rồi.
Sang cục xuất nhập cảnh sẽ bị giam thêm 2 tuần đến 1 tháng nữa để chờ các thủ tục xác nhận quốc tịch, người nhà chuyển tiền mua vé máy bay…. sau đó mới được về nước. Nói chung kể từ ngày bị bắt đến ngày về được quê hương, nhanh là 3 tháng, lâu là cả năm. Có em “tâm sự” em cũng không nghĩ nó bi đát thế này, tưởng là bị bắt rồi trục xuất về nước luôn.
Trại giam ở Nhật nghe đồn thiết bị đầy đủ, tivi màn hình phẳng, bệ xí rửa sấy tự động các kiểu nhưng đùa chứ, tiếng tăm không biết, mạng mẹo không, 1 ngày chắc dài vời vợi. Em nào em nấy vào được mấy hôm mặt bạc hết cả ra, 1-2 hôm đầu còn cãi cùn cãi cố chứ bị các chú giam cho vài hôm, cho xem mấy cái ảnh chụp từ camera phòng trộm rõ như cầm iphone đứng ngay trước mặt í, không muốn nhận cũng phải nhận…"
* Nếu các bạn/ các anh các chị, có tâm huyết muốn viết và chia sẻ với mọi người, xin hãy gửi bài về Page để mình đưa thông tin nhé. Rất mong sự hợp tác của tất cả các bạn/ các anh các chị.
Theo facebook sugoimedias